Tôi đã rất bất ngờ khi đọc được những dòng tâm sự của người phụ nữ trong bài viết “Phản bội chồng vì thiếu sex”.
Từng câu, từng chữ trong bài viết của chị như nói hộ lòng tôi bấy lâu
nay. Thật sự, tôi rất đồng cảm và muốn chia sẻ với chị chuyện "khó nói"
ấy. Qua đây, tôi cũng muốn chia sẻ câu chuyện của mình để chị có thể có
được những quyết định đúng đắn hơn.
Tôi không trách chị sống “buông thả” (như lời của đa số độc
giả bình luận) mà thật sự cảm phục chị vì đã dũng cảm vượt qua những
thành kiến của xã hội để sống cho bản thân mình. Thứ hai, tôi rất phục
chị vì đã dám nói lên những điều thầm kín mà những người phụ nữ hiện đại
rất e ngại khi nhắc đến. Thứ ba, chị đã biết tìm niềm vui cho mình để
giải tỏa căng thẳng, stress… như vậy, chị đang được sống cho mình, đang
được hưởng cuộc sống gối chăn hạnh phúc.
Chị biết không, trước đây tôi có yêu một người con gái, sau này cũng
là vợ của tôi. Cô ấy sinh ra và lớn lên trong một gia đình gia giáo nên
đầu óc cô ấy suốt ngày chỉ quẩn quanh bốn chữ: Công – dung – ngôn –
hạnh. Và thật nực cười khi cô ấy cho rằng, đức hạnh của người phụ nữ là
không được ham hố trong chuyện chăn gối. Cũng chính vì
quan niệm như vậy nên cô ấy không bao giờ chủ động trong “chuyện ấy”,
hay nói đúng hơn là không có cảm giác gì khi gần gũi với chồng mình.
Cứ mỗi lần hai đứa "yêu" nhau, cô ấy lại cứng đơ như khúc gỗ, chẳng
thể hiện một chút cảm xúc nào nên tôi cũng không biết cô ấy có vui khi
làm chuyện đó hay không… hay chỉ “cam chịu” để “giải quyết bức xúc”
cho tôi? Chính vì sự cổ hủ trong suy nghĩ đó mà cô ấy luôn khiến tôi
cảm thấy chán nản và không còn hứng thú mỗi khi vợ chồng gần gũi.
Hạnh phúc đích thực là được sống cuộc sống của mình, được thỏa mãn những khao khát, đam mê của bản thân... (Ảnh minh họa)
Sau ba năm yêu nhau và hai năm chung sống với một khúc gỗ không cảm xúc, tôi đã quyết định giải thoát cho vợ mình khỏi kiếp "nô lệ tình dục"
để cho cô ấy tìm được một tình yêu trong sáng, thánh thiện, nâng cô ấy
như nâng trứng, hứng cô ấy như hứng hoa, chứ không phải khi nào cũng “ham hố”, "đầy dục vọng” như tôi.
Giải thoát cho cô ấy cũng là giải thoát cho bản thân mình. Chia tay
nhau, tôi để lại công ty mình gây dựng bao năm cho cho ấy quản lý, cùng
với một khối tài sản rất lớn. Cô ấy cũng khá hài lòng về điều đó và
không có bất cứ đòi hỏi gì thêm. Hai đứa đưa ra lý do “không hợp”
để trả lời cho những thắc mắc của người thân hai bên gia đình… nhưng
thực sự không hợp về chuyện gì thì chỉ có tôi và cô ấy biết.
Ý kiến bạn đọc [ 0 ]
Ý kiến của bạn